phpTLFXZk Metrics {time:ms;} Spec {MSFT:1.0;} <-- Open play menu, choose Captions and Subtiles, On if available --> <-- Open tools menu, Security, Show local captions when present -->

- Editor: Đoàn Duy Tùng
- Translator: Lig Nguyễn, Ngọc Ánh, Ning. Ning, Khánh Hân

.:. 13 Reasons Why S02E09 .:.
Bản Việt hóa thực hiện bởi Thế Giới Dịch Thuật

Tôi tên là Kevin Porter.
.:. 13 Reasons Why S02E09 .:.
Bản Việt hóa thực hiện bởi Thế Giới Dịch Thuật

Tôi tên là Kevin Porter.

 

Tôi là cố vấn hướng dẫn tại Trung học Liberty.

 

Có thể nói rằng tôi giúp đỡ học trò trong khả năng của mình.

 

Đó là lí do tôi vào ngành giáo dục.

 

Nhưng tôi không có cơ hội tiếp xúc hết với bọn trẻ.

 

Tôi cố gắng để tâm đến chúng,

 

nhưng bạn phải mong chờ bọn trẻ đến tìm mình.

 

Và không phải đứa trẻ nào đến cũng có thể mở lời xin sự giúp đỡ mà chúng cần.

 

Và không phải đứa trẻ nào cũng nói toàn bộ sự thật.

 

Tất cả chúng ta đều cần nó.

 

Sự kết nối với con người.

 

Và lớp giao tiếp,
dẫu nó hơi điên rồ, nhưng với tôi lại là sự kết nối đó.

 

Cho đến khi ai đó trong lớp cắt đứt đường sống của tôi.

 

Ai đó luôn được biết đến như một người ngọt ngào.

 

Tôi sẽ cho bạn biết đó là ai,
nhưng bạn phải đợi.

 

- Như tôi đã từng.
- Chào.

 

Kevin.

 

Anh làm gì ở đây vào Chủ nhật vậy?

 

Đáng ra tôi cũng nên hỏi cô câu đó.

 

Tôi tưởng sẽ có chỗ cho riêng mình.

 

Ừ thì, họ "thăng chức" cho tôi.

 

Tôi làm chứng đầu tiên vào sáng mai.

 

Tôi cũng vậy.

 

Vậy, đoán là tôi ngay sau cô?

 

Vậy, cái này là về cái gì thế?

 

Tôi đã không thể nghe lúc nó vừa xuất hiện.

 

Nhưng bây giờ tôi...

 

không thể ngừng nghe.

 

- Vậy ra cô ở đây để chuẩn bị?
- Phải.

 

Anh cũng không phải thế chứ?

 

Tôi ngồi xuống, vậy đó, với mấy luật sư.
Tôi biết phải nói điều gì.

 

Chúng tôi làm theo thủ tục.

 

Chúng ta đã làm mọi thứ có thể cho Hannah
với những thông tin chúng ta có.

 

Tôi cũng ngồi xuống cùng họ
và cảm thấy chuyện đó có thật.

 

Nhưng... thế giới đang không lắng nghe
bản ghi âm lớp học của cô.

 

Họ cũng sẽ không mở đoạn băng ở toà.

 

Đó là những gì mấy vị luật sư nói.

 

Nhưng họ biết có cái gì trong đoạn băng,
và biết cả những gì đã xảy ra.

 

Nhưng anh biết điều gì đã ở trong lòng mình.

 

Cô bé đã không thể kể với thầy những gì nó cần.

 

Thầy đã làm điều tốt nhất rồi.

 

Phải không?

 

Không phải đứa trẻ nào đến gặp trong đớn đau
đều có thể kể với bạn chúng bị tổn thương ở đâu.

 

Em cần phải khiến nó dừng lại.

 

Em cần khiến gì dừng lại?

 

Em cần dừng mọi thứ lại.

 

Chỉ là, mọi người, cuộc sống.

 

Ý em muốn nói điều gì khi em bảo em cần dừng cuộc sống lại?

 

Em không biết.

 

Bởi vì có vẻ như đó là điều rất nghiêm trọng để nói.

 

Em biết, em....

 

Em xin lỗi. Em không có ý... đó.

 

Em ấy đã nói không có ý như vậy.

 

Tôi đã sai lầm khi tin em ấy.

 

Hannah nói với tôi em ấy đang đấu tranh

 

nhưng em ấy đã không đề cập cụ thể đến việc tự tử.

 

Em cần phải khiến nó dừng lại.

 

Em cần khiến gì dừng lại, Hannah?

 

Em có cần phải đánh vần từng từ ra cho thầy không?

 

Em đang nghĩ đến việc giết chết chính mình.

 

Nếu em ấy đã nói những lời đó,

 

dĩ nhiên tôi sẽ có hành động.

 

Phải chăng em đã có cuộc gặp gỡ nào
khó chịu ở bữa tiệc?

 

Cuộc gặp trở ngại.

 

Phải. Thầy có thể nói như vậy.

 

Vậy cậu ta có ép buộc em không?

 

Em nghĩ thế.

 

Em nghĩ thế, nhưng em không chắc chắn?

 

Em có bảo cậu ta dừng lại không?

 

Không.

 

Em có nói "không" với cậu ta không?

 

Không.

 

Có lẽ em đã đồng ý
nhưng rồi thay đổi quyết định.

 

Không, không phải như thế.

 

Chúng ta có nên có sự can thiệp của bố mẹ
hay cảnh sát không?

 

Không!

 

Hannah, cậu ta là ai?

 

Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều ước rằng
mọi chuyện đã diễn biến khác đi.

 

Chuyện gì đã xảy ra, Hannah?

 

Em đã ở trong bồn nước nóng cùng với Bryce Walker...

 

và rồi cậu ta đã cưỡng hiếp em.

 

Chúng ta có thể có những ý định tốt nhất
và rồi vẫn không hoàn thành.

 

Justin sáng nay đâu rồi?
Cậu ấy luôn là người xuống đầu tiên mà.

 

Cậu ấy...

 

chúng ta không cần bận tâm nữa.

 

Nghĩa là sao, cậu ấy không phải là mối bận tâm nữa?

 

Nghĩa là cậu ấy đi rồi.

 

Cậu ta ấy dọn đi rồi.

 

- Con đã thử gọi điện chưa?
- Cậu ấy không có điện thoại.

 

Mẹ con đã đưa cho cậu ấy một cái.

 

- Dĩ nhiên là mẹ có.
- Vậy thì, chúng ta nên gọi cho cậu ấy.

 

Bố không có số cậu ta. Bố hy vọng rằng
công ty điện thoại sẽ có nó.

 

Chúa ơi, tại sao bố lại quan tâm vậy?

 

Cậu ấy có giường ngủ, cậu ấy có thức ăn,

 

cậu ấy có quần áo mới,
và một cái điện thoại mới, rõ ràng là vậy.

 

và cậu ấy đã không muốn bất kỳ thứ gì trong số đó.

 

- Vậy thì tại sao chúng ta không để cậu ấy đi?
- Clay, sao thế?

 

Cậu ấy có lịch làm chứng vào thứ Hai,

 

và điều đó rất quan trọng với con,
con chứa chấp cậu ấy ở đây.

 

Mẹ đâu rồi ạ?

 

Mẹ con và bố đã có... một sự bất đồng tối qua.

 

Phải, con đã ở đó.

 

Và mẹ sẽ ở với dì một vài ngày.

 

Tại sao?

 

Chỉ là cho cả hai ta thời gian để làm rõ mọi chuyện.

 

Vài tuần vừa qua xung quanh thật căng thẳng cho tất cả chúng ta.

 

Chuyển đi đâu đi ạ.

 

Bắt đầu lại ở đâu đó,
chỉ bố và con.

 

Clay, chuyện này... chuyện này không vĩnh viễn.

 

- Mẹ con và bố chỉ đang chiến tranh lạnh.
- Con không quan tâm. Con không...

 

muốn đi học tại ngôi trường đó nữa.

 

Bố à, tất cả mọi người đều ghét con ở đó.

 

Ai đó trên mạng gọi con là kẻ giết người
bởi vì con có mặt trong những đoạn băng của Hannah.

 

Tại sao con đọc những điều người ta nói trên mạng?

 

Chúng ta chuyển đi thôi.

 

- Bất kỳ nơi đâu.
- Clay.

 

Đây là nhà của chúng ta.
Được chứ? Đây là gia đình của chúng ta.

 

Chúng ta đã làm nó hơi lộn xộn một chút.

 

Nhưng không có đổ vỡ nào mà không hàn gắn được.

 

Mọi thứ đều vỡ tung hết rồi.

 

Và con không nghĩ có thứ nào có thể hàn gắn được.

 

Một số đứa không thể nói ra sự thật.

 

Một số sẽ không nói.

 

Với chúng ta, với gia đình họ...

 

Chúng ta có thể tiếp tục ăn.

 

Là sáng Chủ nhật. Không có gì phải vội cả.
Chúng ta sẽ đợi khách đến.

 

Cô ấy nói 10 giờ là ổn,
rồi sẽ sao đây.

 

Vậy cái này là trước hay sau
buổi lễ cắt ruy băng?

 

Ý con là, con đã mời cô ấy ở trường hôm qua.

 

Và cô bé có đồng ý không?
Cô bé có thể không biết để đồng ý.

 

Không có ai có người bà như con,
điều hành bưu điện Emily như kinh thánh.

 

- Cô ấy biết những thứ như vậy.
- Ừ thì, vậy đó, mẹ biết điều gì giữ con bé.

 

Hai bố con đã bàn thảo chuyện buổi lễ hết chưa?

 

Không, Chlöe không quan tâm những chuyện như vậy.

 

Con sẽ...
Con sẽ thuyết phục thêm lần nữa.

 

Em đang làm gì thế?

 

- Em không hiểu ý anh.
- Em rõ ràng biết anh đang nói gì mà.

 

Để thằng bé một mình.

 

Anh có thể thành thật nói rằng
anh nhận ra người trong đoạn băng chứ?

 

Anh đã bao giờ nói gì thậm chí từ xa giống như lời tục tĩu

 

được tuôn ra miệng của thằng bé chưa?

 

Chuyện đó đã bị sắp đặt. Thằng bé đã say.

 

Đó không phải là tiếng con trai chúng ta.

 

Thằng bé là con em, vì Chúa.
Em đã nuôi lớn nó.

 

Cô ấy vẫn chưa đến.
Chúng ta ăn thôi, con nghĩ vậy.

 

Marisa?

 

Nếu có thể, làm ơn.

 

Con trai, nếu có gì đó không đúng với Chlöe,
con cần khiến cho nó đúng.

 

Con hiểu chứ?

 

Vâng, bố.

 

Người phụ nữ yêu con nên được trân trọng,

 

và không phải bị lừa dối.

 

Và một số đứa trẻ có bí mật
chúng tin rằng cần phải giữ kín

 

vì sự sống còn của chính mình.

 

Em không thể trốn cả thị trấn này
với chiếc xe đó.

 

- Chào.
- Chào? Đó là những gì anh được nhận sao?

 

Em đang ngồi trong khi đáng lẽ em nên chơi đấm bốc.

 

Anh không thể lúc nào cũng tìm được ai đó
để lấp vào suất giờ cuối cùng ngày thứ Bảy.

 

Ừm, em xin lỗi, được chứ?
Có rất nhiều thứ đang diễn ra.

 

Ừ, ừ, rõ rồi.

 

Em muốn nói với anh về Lucas không?

 

- Ai?
- Lucas.

 

Em gặp cậu ta tối qua, em trở nên thật lạ,
và rồi em lảng tránh.

 

- Rồi sáng nay, em không có mặt.
- Chẳng có gì với Lucas, được chứ?

 

Là vụ án.

 

Và giờ là mấy đoạn băng.

 

Ừa, mấy cái thứ tệ đó.

 

Và anh chưa bao giờ mất đi người bạn như vậy,
nhưng nếu em muốn nói về nó...

 

Em không thể nào ổn
cho đến sau khi em làm chứng.

 

và em không nên để anh đợi câu trả lời của em mãi.

 

Em không muốn những chuyện rối rắm của em chuyển sang anh.

 

Và...

 

em xin lỗi.

 

Nào, liệu nó có khó thế không?

 

Ồ, khỉ khô. Ừ, phải. Ừ.

 

Muốn lấy những thứ đó thoát ra đầu em hết

 

và xem Madrid tiêu diệt Barcelona tối thứ Hai chứ?

 

Vì sao anh nghĩ em thích bóng đá?

 

Em là dân Mexico và em là gay.
Làm sao em không thích bóng đá được?

 

Ừa, được thôi.

 

Là hẹn hò.

 

Và chúng ta có lẽ nghĩ rằng
chúng ta biết những gì chúng đang trải qua,

 

nhưng mỗi đứa trải qua nó...

 

theo cách riêng của chúng.

 

Chào. Làm ơn cho tớ một ly Coca lớn,

 

và một bắp loại vừa,
với phân nửa bơ thôi nhé?

 

Nhưng không phải là nửa dưới.

 

Kiểu như, cứ làm bình thường,

 

và rồi cẩn thận đổ bơ vào một bên trái thôi?

 

Rất quan trọng. Chỉ một nửa thôi.

 

Tớ cũng lấy giống vậy, phiền cậu.

 

Sao thế?

 

- Xin lỗi, tớ vào phòng vệ sinh.
- Đợi đã, Tyler.

 

Ôi, mẹ nó!

 

Khốn thật.

 

Vậy nên chúng nghĩ chúng là người duy nhất trên thế giới này

 

cảm thấy những điều chúng đang cảm thấy,
và không ai có thể hiểu được.

 

Liên hệ dịch vụ dịch thuật chuyên nghiệp
WTranz@hotmail.com - 0968.577.065

 

Phía trước!

 

Bên trái kìa!

 

Lên nào!

 

Lên Lên!

 

Nạp đạn!

 

Lựu đạn kìa!

 

Đi nào, đi nào.

 

Chúng nghĩ rằng không phải vết thương nào cũng lành được.

 

Vì thế chúng đã giấu tôi.

 

Giấu diếm, ngụy biện.

 

Chúng chỉ muốn biến thành người mà chúng ta nghĩ là vậy.

 

Con yêu, con muốn ăn gì không?

 

10 giờ rồi mà phải không mẹ?

 

Thế ăn tối nhé?

 

Mẹ làm cho con nhé.

 

Chả còn gì cả đâu...

 

Chúng ta ăn hết đồ vào ngày hôm qua rồi.

 

Mẹ quên là tuổi này con ăn nhiều lắm nhỉ.

 

Vâng, cũng có nhiều thứ đáng mua ở tiệm 7-Eleven đó mẹ à.

 

Xem con đi kìa.

 

Con trông cao hơn rồi đấy.

 

Không mà mẹ.

 

So với ngoài kia thì con chỉ là tép riu thôi.

 

Con vẫn là chàng trai cao bự đẹp trai của mẹ.

 

Mẹ nhớ con lắm.

 

Con cũng nhớ mẹ lắm.

 

Không có gì đâu mẹ.

 

Trời ơi, con đã vướng vào chuyện gì thế này.

 

- Con biết
- Con không được phép.

 

Không ai cả.

 

Thế tại sao mẹ vẫn ở với Seth?

 

Con à...

 

Chú ấy yêu mẹ.

 

Thôi mà, con với mẹ dọn ra nhà mới ở đi.

 

Tránh xa nơi này ra.

 

Mẹ không thể con à...

 

Và mẹ cần con.

 

Hứa với mẹ nhé...

 

Vâng, vâng.

 

Con hứa.

 

Nếu em không buộc tội cậu nhóc này.

 

Nếu em còn không chắc là em sẽ làm được.

 

Thì chỉ còn một cách mà thôi.

 

Cách gì vậy?

 

Thầy không đôi co ở đây, nhưng em hãy tiếp tục sống tốt đi.

 

Và với nhiều đứa trẻ,
lòng tin là một thứ rất đắt giá.

 

Tin tưởng một người lớn?
Với một thứ gì đó cá nhân một tí.

 

Tôi có thể hiểu vì sao con bé im lặng.

 

Này, anh bạn.

 

Lâu rồi không gặp.

 

Tao biết tao giã mày nhừ xương.
Tao xin lỗi nhé.

 

Nhưng giờ tao không đùa nữa đâu, thật đấy.

 

Chúng ta không phải là kẻ thù của nhau.

 

Cứ lo chuyện của mày đi.

 

Tao lo phần tao nhé?

 

Bỏ tay ra khỏi người tao.

 

Coi lại cái miệng mày đi.

 

Cẩn thận đó.

 

Tao không biết sao mày
tiếp cận được với Marcus. Nhưng cái này...

 

Trò Jensen.

 

Hiệu trưởng Bolan muốn gặp em.

 

Tôi đã hiểu tại sao con bé không muốn nói tôi biết những chuyện đó.

 

Cô có cố gắng tìm ra ai đã viết những dòng này không?

 

Tôi đã bảo với học sinh của mình là tôi luôn sẵn sàng nghe chúng nói.

 

Bố mẹ chúng có phát hiện ra không?

 

Không, tôi muốn lớp học của tôi yên bình một chút.

 

Khi những học sinh không phải ngần ngại gì khi chia sẻ với nhau.

 

Vì thế nên tôi không liên can gì đến bố mẹ bọn nhỏ cả.

 

Cô có động thái gì khác ngoài cuộc thảo luận đó không?

 

Để giúp những học sinh tuyệt vọng ấy?

 

Vâng, tôi có giúp nhiều rồi.

 

Kể cả cho số điên thoại đường dây nóng vì những chuyện khủng hoảng.

 

Và thế là cô muốn nói chúng đi tìm người khác giúp à?

 

Tôi cố tìm hết tất cả và làm hết tất cả những gì tôi có thể.

 

Không còn câu hỏi nào nữa thưa tòa.

 

Cô Bradley, cô đã cố ý giấu đi bài làm của lớp?

 

Bởi vì nó chứa đựng nhiều sự trung thực ở đấy.

 

- Phải vậy không?
- Phải.

 

Tôi muốn các học sinh của tôi thoải mái.

 

Chính vì thế tôi đã làm vậy.

 

Và hơn là nếu như cô đã biết bố mẹ của chúng.

 

Thế thì học sinh sẽ không còn làm bài nữa.

 

Đúng vậy.

 

Niềm tin là tất cả với lũ trẻ.

 

Chúng không ngần ngại cho đi đâu,
nhưng cũng không ngần ngại lấy lại.

 

Đây có phải là học sinh duy nhất

 

đã đề nghị viết về chủ đề ngôn tình vào kì trước đúng không?

 

Đâu chỉ riêng em này.

 

Có đúng không khi nói cô giúp học sinh với tất cả mọi thứ cô có?

 

Đúng vậy, hàng ngày, hàng tuần.

 

Vậy cô có chắc là Hannah sẽ không muốn bị lộ không?

 

Phản đối.

 

Tiếp tục.

 

Hannah đã không làm thế.

 

Và cô bé đã chấp nhận lời đề nghị của cô.

 

Đúng vậy.

 

Lũ trẻ bây giờ dễ lầm đường lạc lối quá.

 

Toàn một lũ dựa dẫm.

 

Không còn câu hỏi nào thưa tòa.

 

Thầy đã nhắn tin cho mẹ em ngày hôm trước.

 

Về lí do em nghỉ hôm thứ Sáu.

 

- Mẹ em không còn sống với em nữa rồi.
- Sao cơ?

 

- Không, em nghỉ vào hôm được nghỉ.
- Thầy hiểu ồi.

 

Cùng ngày mà băng của Hannah bị tung lên mạng.

 

Sao nào?

 

Em đang nói với thầy là hai thứ đó không liên quan đấy chứ?

 

Bạn gái của em
đang ở trong một bệnh viện tâm thần.

 

- Em đã đến thăm cô ấy.
- Có tính toán hết rồi à?

 

Em đã ở với cô ấy.

 

Được rồi, Clay, em nghe rõ đây.

 

Khỏi vòng vo nữa.

 

Bớt diễn lại đi, thầy đi guốc trong bụng em rồi.

 

Em cần cái gì?

 

Bởi vì thầy không muốn thấy ai chịu tổn thương nữa.

 

Đã có người chịu rồi.

 

Hai người.
Nhưng chúng ta không được nói gì cả.

 

Tự sát liên hoàn là một thảm họa đấy.

 

Và chúng ta phải bảo vệ em, nhóc à.

 

Em không hiểu thầy muốn em im lặng thì bảo vệ em thế nào?

 

Lũ nhóc đang bàn tán về Hannah,

 

và tụi nó nghĩ đây sẽ là câu trả lời.

 

Có lẽ sẽ có những cách khác để lũ nhóc tổn thương.

 

Đoạn băng nào của Hannah nói vậy?

 

Người mà tải băng lên mạng đã tin rằng như vậy đấy.

 

Rằng câu chuyện của con bé nên được cất giữ mãi mãi.

 

Hoặc là họ muốn khơi màn câu chuyện.

 

Chúng ta chưa nói gì về điều này cả, trước cả Hannah.

 

Đâu, chúng ta đã nói vậy.

 

Phòng tư vấn, lớp y tế.

 

Đó không phải là nói chuyện.
Đó là kể chuyện rồi.

 

Clay...

 

Được thôi.

 

Em nghĩ là thầy là kẻ xấu trong chuyện này.

 

Thầy đã đi dạy được 30 năm rồi Clay à.

 

Rồi em sẽ phải cảm ơn thầy khi
thầy đang cố giúp em được an toàn, được sống.

 

Em còn sống mà?

 

Và thứ nguy hiểm nhất là đặt niềm tin sai chỗ.

 

Sự cố tự sát của Hannah đã là một thảm họa rồi.

 

Con bé không phải là anh hùng.
Con bé chẳng dạy chúng ta được điều gì cả.

 

Chúng ta phải nhận ra sự thật phũ phàng.

 

Con bé đi rồi.

 

Em biết.

 

Không đâu, còn lâu.

 

Đó là lí do thầy sẽ thay đổi lịch cho em.

 

Em sẽ học môn Chiến lược và Giải pháp Thay thế.

 

- Như một hình phạt ư?
- Không!

 

Chỉ để giúp em tĩnh tâm lại mà thôi.

 

Bản Việt hóa thực hiện bởi Thế Giới Dịch Thuật
FB.com/Wtranz - Wtranz@hotmail.com

 

Thầy đã nghe cuộn băng chưa?

 

Chưa.

 

Thầy Porter cũng đã nói với thầy rồi.

 

Thầy nên thử đi.

 

Sau khi cô bé rời khỏi phòng anh. Cô bé đã làm gì?

 

Tôi bảo cô bé ngồi một lát để bình tĩnh nhưng cô bé không làm.

 

- Anh lưu lịch hẹn vào đâu?
- Trong sổ lịch.

 

Anh nhận ra cuốn sổ này chứ?

 

Đúng vậy, nó là của tôi.

 

Đã đưa lên quan tòa tối cao thưa tòa.

 

Anh Porter, anh lưu lại cuộc gặp với Hannah chứ?

 

Chắc vậy.

 

Trong này có 1 trang đã bị xé rồi.

 

Anh có thể xem lại không?

 

- Tôi xem rồi.
- Anh có vẻ có thói quen thích xé sổ nhật kí nhỉ?

 

Có quá nhiều sự hiểu lầm ở lúc đó.

 

Sau khi tôi thấy được những gì Hannah đã làm.

 

Trước đó anh đã làm chứng rằng Hannah đến với anh vì có chuyện,

 

nhưng cô bé không cụ thể là gì.

 

Cô bé có nói gì không?

 

Cô bé nói là có chuyện trong bữa tiệc.

 

Cô bé đã tiếp xúc một câu nhóc.

 

Cô bé có nói gì khác nữa không?

 

Cô bé nhấn mạnh rằng đó là chuyện riêng tư.

 

Đó là những gì ấn tượng với anh,
dựa trên cuộc trò chuyện, phải không anh Porter?

 

Rằng Hannah đã bị cưỡng hiếp bởi một học sinh trường Liberty?

 

Cô bé không bao giờ dùng từ " hiếp".

 

Rõ ràng đó là xâm phạm tình dục rồi.

 

Nhiệm vụ của anh là giải cứu cô bé mà?

 

Không, tôi chỉ hỏi thôi, và tôi hỏi rồi đấy.

 

Cô bé đã thấy không tiện khi nói chuyện với tôi rồi đó.

 

Anh có nghĩ đến việc giới thiệu cô bé với một nữ cố vấn nữ không?

 

Tôi đã không có cơ hội từ khi cô bé bỏ đi.

 

Vậy thì ngay cả khi cô bé không dùng từ "hiếp",

 

dựa theo những gì anh biết, anh có tin Hannah bị hiếp không?

 

Tôi không suy nghĩ kỹ lúc đó, nhưng sau đó thì...

 

phải, tôi nghĩ là vậy đấy.

 

- Bởi một học sinh trường Liberty?
- Phải.

 

- Tên học sinh đó là gì?
- Phản đối.

 

Thưa quý tòa, nhân chứng đã ra làm chứng rồi.

 

Hannah chưa bao giờ nhắc đến người này.

 

Thưa tòa, anh Porter này đã tin rằng Hannah bị cưỡng hiếp.

 

Và anh ấy tin rằng Hannah đã cố về văn phòng của anh ấy

 

với một vấn đề nghiêm trọng.

 

Nhà trường đã trả lời vấn đề này.

 

Và đã không đủ chứng cứ để buộc tội bên bị cáo.

 

Tước quyền phản đối.
Chúng tôi sẽ phản lại thưa tòa.

 

Việc nêu tên học sinh đó là vi phạm luật của FERPA

 

Thưa quý tòa, nhân chứng không nắm giữ thông tin

 

- mang tính bảo mật.
- Câu hỏi được chấp nhận.

 

- Thưa quý tòa...
- Chấp thuận.

 

Anh Porter, anh có biết tên của học sinh đã cưỡng hiếp Hannah Baker không?

 

Tôi tìm hiểu được tên của cậu ta là Bryce Walker.

 

Chào. Anh tìm em mãi đấy.

 

Xin lỗi vì không gọi lại cho anh vào cuối tuần.

 

Em phải trông em gái,
và mẹ em bận đi làm, và...

 

Chlöe, nghe này, anh biết hôm thứ Sáu bọn mình đã nói

 

về việc Hannah dựng lên tất cả chuyện này.

 

"Tất cả con gái trong trường này đều muốn bị hiếp"?

 

Bryce, ý anh là gì vậy?

 

Nó chỉ là...

 

Chỉ là anh đang nói nhảm thôi.

 

Anh say chút và mấy đứa chọc tức anh.

 

Và người ta gây chuyện với em
khi họ ghen tị, em biết mà.

 

Còn về Hannah thì sao?

 

Được rồi.

 

Sự thật là anh và Hannah đã quan hệ.

 

Với anh chuyện đó chẳng có nghĩa lí gì,
nhưng cậu ấy, kiểu như, ám ảnh.

 

Và cậu ấy nói bịa tất cả ra để có được anh.

 

Sao trước đây anh không nói với em?

 

Anh xin lỗi. Anh biết. Đáng nhẽ tớ nên nói. Anh...

 

Anh không muốn nói xấu một cô gái đã chết.

 

Em biết đấy, anh... anh thấy tồi tệ
về việc vảy ra với cô ấy.

 

Và...

 

Em biết đấy, anh thấy xấu hổ...

 

nhỡ như em nghe được những chuyện đó,

 

nhỡ như em tin những chuyện đó.

 

Được rồi.

 

Em...

 

Chỉ là... em rất đặc biệt với anh,

 

và bố mẹ anh,
họ đã muốn gặp em hôm Chủ nhật.

 

Ừ, chỉ là...
em phải trông em gái, nên là...

 

Không sao đâu.
Họ muốn biết nếu em muốn đi

 

đến biển Amalfi với gia đình anh vào mùa hè này.

 

Chờ đã.

 

- Chúa ơi, anh nói thật hả?
- Ừ, sẽ vui lắm đấy.

 

Ý anh là, sẽ có mấy vụ phải ăn mặc trang trọng

 

và thưởng-thức-cocktail-cùng-người-lớn
mà chúng phải làm,

 

nhưng thời gian còn lại thì...

 

ánh năng và thức ăn, cảnh đẹp.

 

Tuyệt đấy.

 

Ừ.

 

Em chưa bao giờ ra khỏi Mỹ.
Thậm chí còn không có hộ chiếu.

 

Nhà anh sẽ lo liệu hết.

 

Vậy em nghĩ sao?

 

Hội hè của đội cổ vũ có thể cho em nghỉ vài tuần không?

 

Anh bạn, chúng ta nên làm gì đây...

 

Chết tiệt, bọn tớ xen ngang gì hả?

 

Không, không sao đâu.

 

Bợn tớ chỉ đang lên kế hoạch để Chlöe
đến Ý vào mùa hè này. Phải không, em yêu?

 

Ừ, có lẽ vậy.

 

Em... em phải xin phép mẹ đã.

 

- Em sẽ nói chuyện với anh sau.
- Được

 

Thật đó hả?
Ai lại trả lời "có lẽ" cho một chuyến đi miễn phí?

 

Chúa ơi. Lo mà ăn đi.

 

Không ai thèm nhìn cái đèn đỏ hả?

 

- Chào cậu.
- Chào.

 

Vậy...

 

cậu và bố mẹ cậu đều ổn chứ?

 

Mack bảo cậu có chuyện gia đình hệ trọng.

 

Tớ phải đón em ấy ở Crestmont.

 

Ừ, Không.
Mọi chuyện đều ổn.

 

Mack nói dối giỏi lắm. Còn cậu?

 

Không giỏi đâu.

 

Có chuyện gì vậy?

 

- Để người khác leo cây như vậy hả?
- Không, tớ biết.

 

Chỉ là...

 

Bọn mình là bạn, và...

 

hẹn hò với em gái cậu cứ có cảm giác như
tớ đang quá phận vậy.

 

Nhưng tớ không... tớ sẽ không bao giờ...

 

Tớ không bao giờ xem dám thường cậu hay Mackenzie.

 

Và tớ...

 

Tớ xin lỗi vì đã bùng hẹn.

 

Đừng nói với tớ, nói với con bé ấy.

 

Tớ mừng là bọn mình làm rõ chuyện này.

 

Cứ tưởng cậu đã trở thành một thằng khốn.

 

Nói đến thằng khốn,
trò tiếp theo cho cậu bạn Marcus là gì?

 

- Chúng ta xong việc với Marcus rồi.
- Hả? Tại sao?

 

Cậu ta bị đình chỉ rồi.
Không còn gì tốt hơn đâu.

 

Cái gì? Mẹ kiếp, quá tuyệt!

 

Mọi người cuối cùng
cũng bắt đầu chú ý rồi.

 

Họ bắt đầu thấy được
bộ mặt thật của những kẻ giả tạo rồi.

 

Bọn mình hạ được Marcus.
Chuẩn bị đánh bại Ryan...

 

Chúng ta cần kế hoạch lớn hơn.

 

Ra là vậy hả?

 

Đó là tất cả?
Con chỉ muốn tiền của chú ấy?

 

Con sẽ rời khỏi đây.
Mẹ cũng nên đi đi.

 

Con yêu.

 

Con có thể chạy đi bao xa tùy ý,
con sẽ không thể chạy khỏi con người thật của mình.

 

Ổn thôi.

 

Miễn là con có thể chạy khỏi
con người cũ của con.

 

Chú ấy sẽ giết mẹ.

 

Khi chú ấy phát hiện.

 

Không đâu nếu gã ta không tìm ra mẹ.

 

Được rồi, vậy là 3 địa điểm để lấy hàng trong phố:

 

trạm xăng, Walplex,
cửa hàng thú cưng Ralphie.

 

Cửa hàng thú cưng?

 

Tin tớ đi, cậu bạn.

 

Chúng ta sẽ chờ trời tối,
đi tuyến đường phụ,

 

sau đó thì nhét đồ thật nhanh vào túi,
và bùm.

 

- Tốt.
- Chết. Bình tĩnh.

 

Chào, Clay.

 

Chào.

 

Cậu đến đúng chỗ chứ?

 

Có vẻ vậy.

 

Tại sao? Cậu đến đây vì việc gì?

 

Trốn học, tỏ thái độ với

 

sự giả tạo của quản lí trường học.

 

Cậu bạn, chúng ta chưa từng gặp nhau chính thức,

 

nhưng cậu từng sửa hộ tớ cái xe đạp
hồi năm nhất.

 

Cyrus.

 

- Clay.
- Tớ biết.

 

Mấy chuyện với Bryce Walker ấy?
Siêu kích thích luôn đó.

 

Cậu gan thật.

 

Ý tớ là, bọn tớ nghe nói
cậu bị đánh cho nhừ tử.

 

Thậm chí còn ho ra máu

 

và cậu vẫn nói chuyện với cậu ta?
Chuyện này khủng thật.

 

Cảm ơn.

 

Không. Cảm ơn.

 

Vậy, các cậu làm gì trong này?

 

Bọn tớ vẽ biểu đồ về sự sụp đổ triệt để
và mạnh mẽ của nền văn minh.

 

Tuyệt.

 

Cho tớ tham gia đi.

 

Có thật là Hannah đã thất bại trong việc

 

dùng ngôn ngữ để ám chỉ với anh,

 

với sự chắc chắn,
rằng đã xảy ra việc cưỡng hiếp?

 

- Phải.
- Và có thật là

 

cô ấy đã từ chối tiết lộ tên kẻ tấn công mình?

 

Phải.

 

Vậy có thật là, anh Porter,
anh đã lắng nghe, hỏi han,

 

và đưa ra lời khuyên để giải quyết vấn đề mà cô bé đã chia sẻ?

 

Phải.

 

Vậy theo như
sổ tay của trường Liberty,

 

Hannah không cho ông những thông tin cần thiết

 

để tiến hành những quy định bắt buộc, đúng chứ?

 

Đúng vậy.

 

Vì vậy, anh đã làm tất cả
trong chức trách của mình,

 

và sự thật là anh không thể làm thêm bất cứ điều gì cả.

 

Anh có đồng ý không?

 

Không.

 

- Hãy để tôi hỏi lại...
- Tôi nói là ''không''.

 

Tôi đã có thể làm hơn thế.

 

Tôi đã có thể ngăn lại khi em ấy
bước ra khỏi cánh cửa đó.

 

- Không hỏi gì thêm, thưa quý tòa.
- Em ấy không chỉ rời đi.

 

Tôi đã để em ấy đi.

 

Không hỏi thêm, anh Porter. Cảm ơn.

 

Tôi thẩm vấn lại.

 

Này, Hannah, chờ đã.

 

Hannah, thầy bảo dừng lại! Làm ơn.

 

Thầy không thể để em bước qua cánh cửa đó.

 

Tại sao? Còn gì để nói nữa ạ?

 

Nghe này, những chuyện đã xảy ra
không phải lỗi tại em.

 

Thầy không biết chuyện gì xảy ra với em.

 

Hannah, nếu con gái thầy lớn hơn,
thầy cũng sẽ nói với nó như vậy.

 

Rằng đàn ông, họ có thể tự kiềm chế bản thân.

 

Mọi người đều có thể.

 

Mọi người làm như sự ưng thuận là điều gì
rất khó đoán, nhưng không phải đâu.

 

Em hiểu chứ? Tất cả đều biết
họ được phép hay không,

 

và bọn con trai phải biết điều đó.

 

Thầy Porter...

 

Nghe này. Hãy nghe thầy.

 

Đó không phải lỗi của em.

 

Chúng ta cần phải tìm sự giúp đỡ.

 

Nếu như quá muộn rồi thì sao?
Nếu em không thể làm gì tốt hơn thì sao?

 

Không. Không bao giờ là muộn cả.

 

Không bao giờ muộn cả.

 

Làm ơn, hãy ngồi xuống đi.

 

Em có một cuộc đời dài phía trước.

 

Em còn rất nhiều thứ.

 

Và em sẽ...
em sẽ vượt qua việc này.

 

Thầy sẽ giúp em.

 

Còn rất nhiều người ngoài kia muốn giúp em.

 

Hannah...

 

Mọi thứ sẽ ổn thôi.

 

Nhưng quá muộn rồi.

 

Em chết rồi.

 

Ừ.

 

Nhưng có một cô gái khác, ở đâu đó, ngay lúc này...

 

Cô ấy đang chịu đựng, em biết đấy,
những cảm xúc giống em

 

và thầy không muốn cô gái đó chết.

 

Em hiểu không?

 

Tôi đã cố làm điều... đúng đắn.

 

Tôi đã làm theo quy định.

 

Quy định đó cần phải thay đổi.

 

Nhưng quan trọng hơn là...

 

Kevin Porter cần phải thay đổi.

 

Cô Baker, tôi không hề muốn làm con gái cô thất vọng.

 

Tôi xin lỗi.

 

Anh đã làm đúng.

 

Phía trường học không đồng tình đâu.

 

Nhưng là điều đúng đắn với anh?
Anh có cảm thấy yên lòng không?

 

Vì Chúa, em yêu,
chắc anh chẳng bao giờ cảm thấy điều đó được nữa.

 

Anh là người tốt, Kevin Porter.

 

Em nghĩ họ sẽ làm gì với anh?

 

Còn gì họ chưa làm nữa chứ?

 

Chẳng có gì khiến anh đau đớn hơn cảm giác của anh lúc này.

 

Đi nào, về nhà thôi.

 

Ừ.

 

Liên hệ dịch vụ dịch thuật chuyên nghiệp
WTranz@hotmail.com - 0968.577.065

 

- Chào.
- Chào.

 

Cậu có...

 

Ý tớ là, cậu đang nghe gì vậy.?

 

File nghe môn tiếng Anh thôi mà.

 

- Tuyệt thật.
- Nhưng...

 

Ừ, tớ đã... đã nghe những cuộn băng.

 

Cậu biết thầy Porter phải không?

 

- Về những chuyện đã xảy ra hôm nay?
- Ừ.

 

Cậu ổn chứ?

 

Tớ ổn.

 

Tớ tin Bryce.

 

Tớ biết cậu ấy... cậu ấy là người tốt.

 

Cậu có chắc là mình ổn không?

 

Bên cậu ấy và tất cả mọi thứ?

 

Ừ.

 

Ừ, không, chúng tớ tốt mà.

 

Cậu có thể nói với Bryce là tớ tin cậu ấy.

 

Tốt thôi.

 

- Ôi Chúa.
- Anh đang làm gì vậy?

 

Cậu này, bạn cậu tuyệt lắm ấy.

 

Tớ thích cảm giác mà họ không biết gì về tớ cả.

 

Phải không?

 

Vậy Garrett có đến không?

 

Không, cậu ấy có việc rồi.

 

Thế cậu nghĩ sao về Damon?

 

Cậu ấy cứ dò xét cậu cả buổi chiều nay.

 

Và chàng trai có thể tiến đến.

 

Cậu ấy là vận động viên chạy vượt rào
giỏi nhất ở Washington đấy.

 

Washington sao? Đội đó, kiểu như, đối thủ của ta mà.

 

Ừ. Và cậu ta dễ thương mà, phải không?

 

Ừ.

 

Tớ không biết nữa. Ý tớ là...

 

Tớ không nghĩ mình biết cách tán tỉnh nữa đâu.

 

Chỉ có duy nhất một cách để biết thôi.

 

Cậu hiểu tớ chứ?

 

Tớ phải thừa nhận vài điều.

 

Mỗi khi cậu cười,

 

tớ quên mất mình ở đâu
bởi tớ đã bị cuốn vào nó.

 

Đó thật là...

 

điều dễ thương nhất mà ai đó đã nói với tớ
trong một thời gian dài như vậy.

 

Thật sao?

 

Chết tiệt. Tớ xin lỗi. Tớ phải đi rồi.

 

Gặp lại cậu sau nhé, Nina.

 

Tớ có thể xin số cậu không, hay là...?

 

- Con đang làm cái quái gì với cậu đó vậy?
- Bố, bình tĩnh nào, làm ơn đấy.

 

Sao mà bố có thể?

 

Giúp bố hiểu đi, Jessica.

 

Giúp bố hiểu làm cách nào mà,
sau tất cả mọi chuyện,

 

con lại đi gây sự chú ý như thế hả?

 

Con không biết đâu, bố à.

 

Bố chỉ lo cho con thôi.

 

Về những người bạn mới này của con,
cô bé Nina này.

 

Họ có đem lại ảnh hưởng tốt cho con không?

 

Gì ạ? Sao cơ? Bởi họ là người da màu sao?

 

Đó có phải câu hỏi nghiêm túc không đấy?

 

Gần đây con có nhìn bố không?

 

Thật sao?

 

Ôi, Chúa ơi.

 

Con không biết nữa bố à.

 

Giống như là trên đó không phải là con.

 

Con nghĩ mình đã sẵn sàng, nhưng mà...

 

rõ ràng là con không.

 

Con chỉ là... con không muốn làm lớn chuyện.

 

Con chỉ cố để hiểu ra mọi chuyện, được chứ ạ?

 

Được rồi. Được rồi mà.

 

Và làm ơn, ta không nói với mẹ nhé?

 

Con nên tin vậy.

 

Cậu bạn, chuyện gì xảy ra với cậu vậy?

 

Đừng lo về nó.

 

Khốn kiếp thật. Cậu phải có cách tống khứ
những thứ chết tiệt này đi chứ.

 

Cảm ơn vì đã để ý.

 

Nó là vì quyền lực đấy.

 

Ý cậu là gì?

 

Người có nó và những người không.

 

Cậu cảm nhận được điều đó mà, phải không?

 

Tớ và Tyler, bọn tớ không có quyền lực.
Bọn tớ trải qua, đẩy chúng đi.

 

Giờ cậu cũng là một người trong số chúng tớ.

 

- Cậu nghĩ vậy sao?
- Cậu là thế đấy.

 

Bạn này.

 

Nhưng đêm nay ta sẽ mang quyền lực trở lại, tớ và Tyler.

 

Cậu đang nói gì vậy?

 

Đừng nói với cậu ta.

 

- Nói tớ gì hả?
- Ta không thể tin cậu ta được.

 

- Ta cùng ghét những người giống nhau.
- Điều đó chả có nghĩa lý gì cả.

 

Nó có đấy.

 

Cậu ấy có rất nhiều lý do để tham gia vào vụ này, như chúng ta.

 

- Không giống như ta không thể dùng sự giúp đỡ.
- Hai cậu đang nói gì vậy?

 

Điều đó có vẻ như thật đau đớn đấy cậu bạn.

 

Ừ.

 

Cậu muốn tấn công không?

 

Chào cô Baker.

 

Alex, chào cháu.

 

Cháu chỉ... chỉ đang tự hỏi,
cô vẫn tuyển người chứ ạ?

 

Ừ. Tất nhiên.

 

Được rồi, à... cháu có thể bắt đầu ngay giờ ạ.

 

Cháu chỉ... gần đây cháu phải làm vài chuyện, về mặt thể chất,

 

khiến cháu nhận ra mình có thể...
cháu có thể làm nhiều hơn là mình nghĩ.

 

Vậy thì, cháu được nhận.
Thế cô có nên gọi cho bố mẹ cháu không, hay là...?

 

Không, họ sẽ ổn thôi ạ..
Họ muốn thấy cháu tiến về phía trước.

 

Cô hiểu rồi.

 

À thì, nó...
Rất quan trọng để tiến về phía trước.

 

Đó là những gì mọi người bảo cháu.

 

Cháu nghĩ mình
giành quá nhiều thời gian để nhìn lại.

 

Đôi khi cháu phải quay trở lại để bước tiếp.

 

Cháu...

 

Ôi Chúa tôi.

 

Thông cảm đợi cô một chút.

 

- Hình phạt đó thật nhảm nhí.
- Đó là một cú đánh đẹp mà.

 

- Anh biết cú đánh đó không lỗi mà.
- Điều đó thật nhảm nhí.

 

Cái quái gì thế?

 

Này.

 

Chúa Ơi, chết tiệt.

 

- Mẹ kiếp, chết tiệt.
- Này, này...

 

- Mẹ kiếp!
- Bình tĩnh đi, Tony.

 

- Bình tĩnh nào, Tony.
- Đừng nói em bình tĩnh.

 

- Đây là xe của em!
- Đây là những gì ta dành cho nhau.

 

- Kiểm soát cơn giận...
- Mẹ nó chứ.

 

Không, được rồi, được rồi, anh sẽ gọi cảnh sát.

 

- Chúng có lẽ vẫn còn ở quanh đây thôi.
- Không, không cảnh sát.

 

Thôi nào, anh đang gọi...

 

Em vừa nói cái quái gì hả?
Em vừa nói gì hả?

 

- Em đang làm cái quái gì vậy?
- Bỏ tay ra.

 

- Dừng làm vậy ngay giờ đi.
- Buông em ra!

 

Em dừng lại ngay. Cái quái gì...?

 

Chết tiệt!

 

- Tony, Tony, anh xin lỗi, nhìn...
- Tránh xa em ra.

 

Tony. Tony, dừng đi.

 

- Đi thôi.
- Không, em không đi đâu hết.

 

Cút con mẹ nó khỏi đây đi!

 

Nhìn anh này, nhìn anh này.
Nhìn anh đi.

 

Chỉ là một chiếc xe thôi mà, chỉ là xe thôi.
Nó sẽ được sửa thôi.

 

Nó sẽ được sửa thôi, được chứ?
Anh biết nó là xe của em, nhưng chỉ là một chiếc xe thôi.

 

- Em đang sợ điều gì chứ?
- Em không thể nói cho anh được...

 

Dừng lại, dừng lại đi.

 

Có anh đây rồi.

 

Có vài chuyện em đã làm
mà nếu em nói với anh...

 

Em có thể nói bất cứ thứ gì.

 

Em không thể.

 

Em không thể.

 

Không sao đâu mà, không sao đâu.

 

Ổn thôi.

 

Bản Việt hóa thực hiện bởi Thế Giới Dịch Thuật
FB.com/Wtranz - Wtranz@hotmail.com

 

Khi bọn trẻ cảm thấy bất lực,

 

khi chúng hiểu không có cách nào để hiểu,

 

chúng bộc phát.

 

Bạn này!

 

- Tuyệt thật!
- Ừ.

 

- Cậu giỏi chuyện này đó.
- Ừ.

 

Tớ... bạn gái tớ...

 

Bạn... bạn gái cũ...

 

chúng tớ đã làm chuyện này, kiểu như, toàn bộ tranh tường,

 

trên một trong những tòa nhà bị bỏ hoang
bởi các xưởng tàu.

 

- Thật phá cách.
- Ừ.

 

Rất tiếc về chữ "cũ".

 

Cậu ấy đang phác thảo sao?

 

Tyler là một kiểu bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế ấy.

 

Tớ đã viết sai "đạo đức giả"
trên cửa xe của Marcus, và cậu ấy hoảng hốt.

 

Đợi đã, quả bom sơn đó sao?

 

- Sao hả?
- Tội lỗi thật.

 

Đệt mợ.

 

Tuyệt thật.

 

Chết tiệt. Nằm xuống. Tyler, nằm xuống đi!

 

Mẹ kiếp.

 

Bên đó đóng cửa rồi.

 

Họ đang tiệc tùng bên đó sao?

 

Tớ... tớ phải đi rồi.

 

Đợi đã, còn quả kết đậm thì sao?

 

Tớ phải...

 

Tớ vừa tìm ra vài thứ.
Tớ xin lỗi, nhưng tớ phải đi.

 

Chết tiệt!

 

Hannah và tôi,
chúng tôi đều thất bại.

 

Nếu chúng tôi cố gắng hơn, mỗi người trong chúng tôi,
để quan tâm, để hiểu hơn

 

để tin tưởng lẫn nhau,
để khiến chính chúng tôi giúp và được giúp,

 

thì mọi chuyện đã khác rồi.

 

Tôi không thể quay trở lại
và sửa chữa lỗi lầm của mình.

 

Tôi không thể thay đổi quá khứ.

 

Olivia.

 

Tôi biết mình không nên ở đây,
và tôi biết sao cô lại đến,

 

tôi có thể làm gì đây?

 

Maureen, bất cứ gì cô muốn tôi làm.

 

- Mẹ ơi?
- Bất cứ gì cô muốn tôi trao.

 

Sarah, làm ơn đừng làm thế.
Đừng ra làm chứng.

 

Đi, đi, đi thôi!

 

Đi, đi, đi thôi!

 

Khai lửa!

 

Ẩn nấp, ẩn nấp!

 

Chúng tôi phải tin tưởng lẫn nhau.

 

Chúng tôi cần phải yêu cầu giúp đỡ.

 

Cảm ơn vì đã đến.

 

Tớ đã tìm thấy Clubhouse.

 

Này, cậu sẵn sàng chưa?

 

Cùng quất thôi.

 

3, 2, 1. Triển.

 

Đệt mợ thật.

 

Đệt mợ.

 

Để tìm kiếm sự giúp đỡ,

 

hãy truy cập 13reasonswhy.info.

 

Bản Việt hóa thực hiện bởi Thế Giới Dịch Thuật
FB.com/Wtranz - Wtranz@hotmail.com